Truyền Nhân Thần Y - Chương 884
Đây vẫn luôn là điều Mã Hiểu Lộ không hiểu nổi. Phải biết, nếu truy nguyên gốc rễ, viên đá này còn là nguồn gốc.
Bởi chính chỉ phí từ viên đá hoa mai đó, mới giúp cô có thành tựu như hôm nay.
Mà xét cho cùng, tại sao viên đá đó lại đáng giá nhiều tiền như vậy, Mã Hiểu Lộ thực sự hơi không nghĩ ra.
Nói là trước kia ông chủ cửa hàng châu báu không biết hàng, khả năng này vốn không lớn.
Hơn nữa cho dù ông chủ không biết hàng, Tô Vũ trúng mánh, nhưng Tô Vũ lại biết giá trị của nó thế nào chứ?
Còn về pháp khí, thứ này giải thích hơi phiền phức. Tô Vũ cũng không muốn giải thích, bởi sẽ dính líu đến nhiều vấn đề hơn.
Đến lúc đó nói mười ngày nửa tháng cũng không nói rõ, nên Tô Vũ dang tay nói với Mã Hiểu Lộ.
“Đưa anh xem miếng ngọc bội trên cổ em đi.”
Mã Hiểu Lộ cũng không do dự, nên tháo ra đưa cho Tô Vũ, rồi như đứa trẻ ham học hỏi, kéo tay Tô Vũ nói.
“Anh vẫn chưa nói cho em biết tại sao viên đá đó đáng giá nhiều tiền như vậy?”
Tô Vũ cầm miếng ngọc bội mà Mã Hiểu Lộ vẫn đeo trên người, nhẹ nhàng cân nhắc rồi ngồi lên ghế bên cạnh.
Loại cửa hàng độc quyền này, thông thường đều có chỗ nghỉ ngơi, thậm chí nếu được, khách hàng coi nơi này như chỗ thư giãn, ngồi nửa ngày uống cốc cà phê cũng không vấn đề gì.
Sau đó Tô Vũ mở miệng nói bừa: “Em biết Nữ Oa nương nương không?”
Nói xong Mã Hiểu Lộ sửng sốt, sao lại liên quan đến Nữ Oa nương nương?
“ý anh là, viên đá trông không mấy bắt mắt đó, chính là đá vá trời Nữ Oa nương nương luyện năm xưa?” Về chuyện Nữ 0a luyện đá vá trời xanh, trên mảnh
đất Hoa Hạ này truyền từ đời này sang đời khác.
Thậm chí còn có rất nhiều phiên bản kỳ quái, nhưng nhìn chung nhiều người đều biết đây chỉ là thần thoại truyền thuyết, chưa chắc đã là thật.
Mà bây giờ Tô Vũ nói vậy, rất dễ khiến Mã Hiểu Lộ nghĩ theo hướng đó.
Nói nếu thực sự là đá vá trời gì đó, bán nhiều tiền như vậy cũng không phải không có lý.
Tô Vũ cười nói: “Sao có thể chứ, nếu Nữ Oa nương nương dùng loại đá đó vá trời, giờ trời đã sớm vỡ rồi.”
Thực tế về chuyện luyện đá vá trời xanh, tuy Tô Vũ không tận mắt thấy. Nhưng anh từng nghe qua, ở tiên giới cũng có chuyện này xảy ra.
Mà nói trên trái đất, thay vì nói luyện đá vá trời, không bằng nói luyện khí vá trời.
Bởi phía trên trái đất đúng là có một tầng không nhìn thấy, nhưng có thể sờ thấy lá chắn không khí.
Dùng để chống lại tổn thương từ bên ngoài, nếu không có lá chắn bảo vệ này, trái đất bây giờ đã sớm thủng lỗ chỗ, chắc chắn không thể tồn tại sự sống.
Còn việc này có phải do Nữ Oa nương nương năm xưa làm hay không, thì không biết.
Nhưng có một điểm Tô Vũ rất rõ ràng, đó là chỉ vài trăm năm nữa, trái đất có lẽ thực sự sẽ xuất hiện một người vá trời.
Bởi vì nhìn hiện tại, lá chắn bảo vệ phía trên trái đất đã xuất hiện lỗ hổng lớn, nếu không sửa chữa, mặc kệ tiếp tục như vậy, trái đất trong khoảnh khắc mất đi
sự bảo vệ, sinh linh trên đó sẽ bị hủy diệt.
“Vậy sao viên đá trước đó lại liên quan đến Nữ Oa nương nương?” Mã Hiểu Lộ hỏi tận gốc.
“Đó chẳng phải là đá hỏng mà Nữ Oa nương nương luyện ra sao, tùy tiện ném sang một bên, rồi người đời sau nhặt được tự nhiên thành bảo vật vô giá.” Tô Vũ
tùy tiện bịa chuyện cho Mã Hiểu Lộ tưởng tượng. Xin hãy đọc tr𝒖yện tại { tr𝒖mtr 𝒖yen.V𝐍 }
Nhân lúc này, Tô Vũ từ từ dùng một tia linh khí bao bọc toàn bộ miếng ngọc. bội trên tay anh.
Vừa rồi Mã Hiểu Lộ coi như nhắc nhở anh, viên đá trước đó là một pháp khí.
Tương tự, miếng ngọc bội mà Mã Hiểu Lộ vẫn đeo trên người cũng là một pháp khí, lúc đầu để rót linh khí vào đây, Tô Vũ đã tốn không ít sức.
Nhưng lần này, điều khiến Tô Vũ kinh ngạc là, linh khí vốn có trong ngọc bội, đã biến mất không thấy đâu.
Không chỉ vậy, toàn bộ viên ngọc vốn là một vật chứa linh khí tự nhiên, nhưng lúc này Tô Vũ cảm nhận được.
Vật chứa này không biết lúc nào đã bị mở một lỗ, giống như có thứ gì đó chui ra, khiến linh khí bên trong thoát ra ngoài.
Mà bây giờ, viên đá này trong mắt Tô Vũ, đúng là đã không khác gì viên đá bình thường.
Ít nhất tuyệt đối không thể đóng vai trò bảo vệ chủ nhân như pháp khí. Nghĩ đến đây, Tô Vũ lắc đầu hơi tiếc nuối. Trước đó là thần nguyên của Hỏa Vũ Kim Sí Kiêu trong cơ thể Mã Hiểu Lộ cạn kiệt, giờ linh khí trong miếng ngọc này lại thoát ra ngoài, những chuyện này đều xảy ra lúc Tô Vũ không hay biết.