Truyền Nhân Thần Y - Chương 885
Mà đến giờ Tô Vũ cũng chưa liên tưởng ra, tất cả đều liên quan đến Hỏa Vũ Kim Sí Kiêu, không chỉ vậy, chính nhờ linh khí anh rót vào miếng ngọc trước đó, nên mới khiến Hỏa Vũ Kim Sí Kiêu có thể tỉnh lại từ trạng thái ngủ say.
Mà miếng ngọc này thực tế đã sớm vỡ nát, nhưng không cản trở tác dụng bảo. vệ chủ nhân của nó.
Trước đó nuốt Băng Linh Hàn Tàm là Hỏa Vũ Kim Sí Kiêu, sau đó thiêu đốt Hoàng Ngư Ma Ma cũng là Hỏa Vũ Kim Sí Kiêu.
Nhưng có thể nói chính nhờ pháp khí mà Tô Vũ cố ý tặng Mã Hiểu Lộ trước đó, nên đã hai lần cứu mạng cô.
Đúng lúc này, Triệu Vân Thiến đã tính tiền xong, đồng thời gói áo khoác đi tới.
Mã Hiểu Lộ vẫn đang chìm đắm trong những thần thoại truyền thuyết không có thật mà Tô Vũ vừa kể, thấy Triệu Vân Thiến đi tới, cũng vội thu hồi suy nghĩ.
Đứng dậy, nhận lấy túi xách nhỏ từ tay Tô Vũ, lấy ra một thẻ tín dụng đưa cho Triệu Vân Thiến nói: “Không có mật mã.”
Triệu Vân Thiến đưa hai tay nhận lấy, rồi hơi cúi người nói: “Cô gái này, mời cô qua bên này đăng ký, điền một số thông tin cơ bản được không? Chúng tôi tiện khảo sát sản phẩm, còn có một số việc bảo hành sau này. Tất cả cửa hàng chuyên doanh toàn quốc của chúng tôi, đều được hưởng dịch vụ giặt khô miễn phí trọn đời.”
Ý Triệu Vân Thiến đại khái là, Mã Hiểu Lộ tiêu nhiều tiền ở đây như vậy, tức là trở thành hội viên của họ, điền một số thông tin cá nhân cơ bản vẫn rất cần thiết.
Nói xong Mã Hiểu Lộ cũng không nghỉ ngờ, dù sao thời buổi này chuyện như vậy nhiều vô kể.
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
Các bạn vào mê truyện hot.vn hoặc truyen.azz.vn thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.
Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mê truyệnhót nhé các bạn.
Rất nhanh Mã Hiểu Lộ điền xong một số thông tin cá nhân, tay cầm áo khoác. nói với Triệu Vân Thiến: “Chúc mẹ cô sớm khỏe lại, cả nhà đoàn viên.”
Triệu Vân Thiến gật đầu nói: “Xin mượn lời chúc tốt đẹp của cô Mã, hai vị đi thong thả.”
Nhìn Mã Hiểu Lộ và Tô Vũ rời đi, một nhân viên bán hàng trong cửa hàng tò mò hỏi: “Thiến Thiến, đây là họ hàng hay bạn bè của em à?”
Triệu Vân Thiến hít sâu một hơi rồi đáp: ‘Ân nhân. À chị Trương, chị trông hộ em chút, em đi vệ sinh.”
Nói xong Triệu Vân Thiến trực tiếp chạy ra ngoài cửa hàng, chị Trương ở phía sau nhíu mày tự lẩm bẩm: “Đi vệ sinh? Trong cửa hàng không phải có nhà vệ sinh sao?”
Bên này Triệu Vân Thiến tìm một chỗ tương đối yên tĩnh, lấy điện thoại ra gọi một cuộc.
Chẳng bao lâu, điện thoại được nghe máy: “A lô, cha, con… con tìm thấy người đó rồi, mẹ được cứu rồi.”
Đầu dây bên kia im lặng một lúc rồi nói: “Con chắc chắn chứ?”
Triệu Vân Thiến nhìn quanh, xác định không có ai, nhẹ nhàng gật đầu nói: “Chắc chắn, rất chắc chắn, là một cô gái, cổ cô ấy đeo miếng ngọc cha bán cho cô ấy trước kia.”
“Ừm ừm, biết rồi, đừng đánh rắn động cỏ.”
“Con hiểu, con đã lấy được thông tin liên lạc của cô ấy, cả địa chỉ nhà, cần gửi cho cha không?”
“Gửi qua đi, chúng ta cũng thực sự bó tay rồi.” Nói xong đoạn này, Triệu Minh Quân nhìn người vợ nằm trên giường bệnh, đeo máy thở, mạng sống bất cứ lúc nào cũng gặp nguy hiểm.
Ánh mắt toàn là bất lực và tuyệt vọng, nếu ông ta còn lựa chọn nào khác, ông ta tuyệt đối sẽ không làm vậy, nhưng ông ta lại không nỡ nhìn người vợ chung chăn gối chết trước mặt mình.
“Còn muốn mua gì nữa? Để em xem nào, mua thêm cho anh cái quần, rồi mua đôi giày đi. Đàn ông mang giày da mới đẹp, hơn nữa nhất định phải là loại giày da buộc dây.”
Mã Hiểu Lộ theo hình tượng hoàn mỹ trong lòng, chuẩn bị cho Tô Vũ một cuộc đại cải tạo.
Lúc này cô đã bắt đầu nghiên cứu, xem lát nữa có nên cho Tô Vũ một kiểu tóc khác biệt không.
Nhưng suy nghĩ của Tô Vũ lại hoàn toàn không ở mấy thứ này, chỉ thấy anh cúi đầu nhìn miếng ngọc bội trên tay mình.
Căn chặt răng, giờ miếng ngọc bội này không dùng được nữa, anh thầm nghĩ, xem có thể tìm được miếng ngọc nào khác chế thành pháp khí không.
Bởi dù sao mình không thể lúc nào cũng ở bên Mã Hiểu Lộ, có một bùa hộ mệnh, ít nhiều vẫn khiến anh an tâm hơn một chút.
Nếu thực sự không được, đến lúc đó sẽ đi tìm ở núi hình vòng cung dưới đáy biển, chỉ là tương đối phiền phức hơn thôi.
“Nếu nương nương đã nói vậy, thì thần chỉ có thể tuân mệnh thôi. À em biết ở Yên Kinh có triển lãm trang sức nào giống lần trước ở Tân Hải không?”
Tô Vũ vừa nói, vừa đeo miếng ngọc bội lên cổ Mã Hiểu Lộ.