Sự Trả Thù Ngục Tù - Chương 90
Trên đường trở về, Vũ Hoàng Long luôn đắm chìm vào dáng vẻ xinh đẹp đầy mộng tình của cô vợ anh,trong đầu thử suy nghĩ làm thế nào để anh có thể ngừng yêu cô được không?
Dung Âm có lẽ trong mắt người khác, cô chỉ dừng lại ở mức xinh đẹp,dễ mến, ở bên cạnh cô khá là an toàn.Nhưng đối với anh, người con gái này không những có nhan sắc mà thậm chí cô còn có trí tuệ.Mặc dù cô đã không thắng anh vì chuyện hôm hôn lễ, nhưng trong lòng anh… Đã thật sự thua cô.
Anh không thể buông tay cô, không thể nào làm được.
Lúc trước anh cũng chưa từng nghĩ sau khi cô ra tù,anh sẽ kết hôn với cô hay không, có dám yêu cô thêm lần nữa không…Có lẽ anh sẽ kéo dài tình yêu với cô thêm một thời gian dài, rồi sau đó khi đã chín mùi anh sẽ cưới cô.
Nhưng sau đó thì sao?
Cô bất chấp mọi gièm pha biến mình thành kẻ thứ ba để vào làm công ty của anh.Anh biết, biết là cô đang có ý đồ muốn trả thù anh, muốn anh yêu cô thêm một lần nữa.Nhưng cô đâu biết rằng,anh chưa bao giờ quên được cô,mỗi năm tháng cô ở trong đó chính là những ngày tháng tăm tối nhất trong cuộc đời của anh.
Anh nhớ cô,anh nhớ đến phát điên lên…Anh muốn vào đó thăm cô, muốn xem phản ứng của cô có còn giận anh không.Vì cô ra như vậy cũng tại vì anh.
Nhưng anh lại sợ,anh sợ rằng cô sẽ không gặp anh.Sợ cô sẽ hận anh… rồi cô cũng không thể tha thứ cho anh.
Đến khi cô ra tù,anh sợ rằng cô không còn yêu anh nữa.Cho nên anh thử lòng cô bằng cách kết hôn với Cao Hà Nhi, mặc khác anh cũng muốn lợi dụng chuyện đó như đánh lừa Đường Cố Phong.
Nếu không làm vậy,nhất định đợi khi cô ra tù.Ông ta sẽ tống cố ra nước ngoài, cũng giống như ông ta nhẫn tâm gã Hướng Vãn cho một người có chút bệnh hoạn như Mặc Vĩ Bắc.
Sau đó anh uy hiếp cô, bắt cô làm hợp đồng tình nhân với anh.Muốn cô phải thực hiện,xem như trả giá về cái chết của Vũ Khả Ninh.
Vậy mà Dung Âm quả thật rất kiên cường, không những cô đồng ý mà còn chấp nhận làm tình nhân của anh.Bị người khác xúc phạm, cô cũng chịu nhịn mà không hề phản bác lại một câu.
Biết rằng cô đang trả thù anh.
Nhưng dường như cô đã quên trước đây thân phận của cô là một đại tiểu thư danh giá.Hay cuộc sống trong tù khiến cô nhận ra giá trị của mình đã không còn tồn tại nữa.
…
Vừa về tới khách sạn, còn chưa kịp mở cửa ra.Vũ Hoàng Long đã không thể kiềm chế được nữa liền ôm lấy Dung Âm, cả hai hôn nhân nồng cháy từng bước tiến vào trong phòng.
“Nếu như anh nói em là người con gái xinh đẹp nhất ở trong mắt anh thì em có tin không?”
Vũ Hoàng Long đè áp cô lên tường, sự khao khát cháy bỏng càng lúc hiện lên trong đôi mắt của anh.
Dung Âm nhếch môi cười nhẹ,dáng vẻ không hề tin tưởng.
Anh là người đầu tiên của cô, nhưng cô thì không phải là người đầu tiên của anh.Biết đâu những cô gái bên ngoài đã làm cho anh chán nản,cho nên cô có sự mới mẻ làm cho anh cảm thấy cô là người xinh đẹp, không chừng sau này cô cũng sẽ giống như những người phụ nữ đó, bị anh bỏ rơi.
“Hoàng Long! Anh chỉ mới ba mươi tuổi thôi, cuộc sống sau này biết đâu anh sẽ thay đổi câu nói”.
Vũ Hoàng Long hiểu ý của cô.
Nét mặt anh mang đậm chất đa tình nhìn vào đôi môi đỏ mọng của cô, thở gấp nói.
“Chẳng lẽ anh chờ đợi em mấy năm, sự chung thủy của anh khiến em không tin sao?”
Nói xong, Vũ Hoàng Long cúi đầu ngậm cắn đôi môi cô, mùi hương thơm ngát của cô như muốn giết chết con quái thú trong lòng anh.
Người con gái này chính là đang dày vò anh đây mà.
Tại sao đã lên giường với cô rất nhiều lần, nhưng dường như ở cô luôn có sức hút làm cho anh luôn đắm chìm,say mê đến nỗi không muốn buông cô ra một phút giây nào.
Trái tim Dung Âm vô thức đập nhanh lên cùng câu nói của anh, một giây sau cô ôm chầm anh chủ động đưa tay lên cởi từng nút áo sơ mi của anh ra.
Hành động của cô làm cho anh hưng phấn,anh cũng luồn tay lên tuột quai váy của cô xuống.
Chiếc váy màu hồng vẫn còn dính nước biển đã rơi xuống, cũng là lúc máu huyết trong người anh đã thật sự trỗi dậy.
Hôm nay Dung Âm thử một lần chủ động quyến rũ anh.Từ khi sau kết hôn, cô nghĩ mình sẽ sống lạnh nhạt với người đàn ông này đến suốt đời.Nhưng có lẽ tình cảm là một thứ gì đó khiến cô không thể nào chống trọi lại được.
Cô yêu anh, thậm chí muốn dâng hiến cơ thể này cho người mình yêu.Ai nói cô ngốc nghếch, cô cũng mặc kệ.Vì anh là chồng cô, là người đàn ông duy nhất trong cuộc đời của Dung Âm này.
Một giây sau,Dung Âm xoay người ép anh vào tường.Cô mạnh dạn hôn lên yết hầu nam tính của anh, mà điểm này lại nhạy cảm đối với một người đàn ông trưởng thành có nhu cầu cao như anh.
“Âm Nhi…!”
Trong người bùng cháy dục vọng.Một bàn tay Vũ Hoàng Long đi xuống luồn vào trong chiếc áo ngực ôm trọn sự đầy đặn của cô.
“Sự chung thủy của anh,em chẳng tin.Nhưng sự nhiệt tình trên giường của anh… Thì em tin đó ông xã… Em thích cảm giác được ở bên cạnh anh”
Bàn tay cô cũng bắt đầu di chuyển chạm vào bờ ngực của anh,cơ ngực săn chắc của anh khiến cô cảm nhận được sự mạnh mẽ không phải chỉ là bề ngoài.
Từ từ cô di dời xuống dưới cởi thắt lưng.Chiếc quần dài ngay sau đó của anh cũng bị cô kéo xuống.
Anh cảm nhận được sự táo bạo của cô.Nhưng đó chẳng là gì thấm thía với anh.
Ngay sau đó,anh mạnh mẽ ôm lấy cô.Do Dung Âm quá nhỏ bé, nên khi Vũ Hoàng Long xô cô xuống giường có chút thô bạo.
Vậy mà có lẽ dục vọng trong người đã làm cho hai người không thể chịu nổi, cả hai vồ lấy nhau như đã lâu lắm rồi không được gặp.
Vũ Hoàng Long cởi hết tất cả còn vướng bận trên người của cả hai liền quăng xuống đất.
Anh nằm trên cô dùng một chút ánh trăng chiếu sáng bên ngoài soi thẳng lên thân thể trắng nõn của người con gái nằm dưới thân anh.
“Âm Nhi! Hành động của em hôm nay làm cho anh rất thích,anh thích sự chủ động của em, thích em không e ngại khi làm chuyện này với anh.” Quả thật hôm nay Dung Âm khá táo bạo, có thể là do cô đang áp dụng những bài học trước đó mà cô đã học để quyến rũ anh.
Dung Âm vuốt ve ngực anh, nụ cười ma mị.
“Em cũng đang bắt chước xem khi anh được phụ nữ quyến rũ, nét mặt anh sẽ háo sắc như thế nào?”
Câu nói của cô khiến anh phải bật cười.Bàn tay hư hỏng đang từ từ đi xuống tách đôi chân của cô ra, sự nóng bỏng phía dưới làm cho cô cong nhẹ người lên.
“Từ trước đến giờ anh chỉ háo sắc với một mình em…Em biết không…” Anh áp vào tai cô, vừa nói vừa cắn ” Khi em vừa tròn mười tám tuổi,anh đã có ý nghĩ đen tối… là sẽ làm thịt em trước khi em trở thành vợ của anh.Em chỉ cần mặc bộ đồ bình thường cũng khiến anh trở nên thú tính.”
Tiếc là anh đã không thực hiện hành vi đó được khi một chuyện xấu bất chợt ập đến.
Dung Âm ôm lấy anh,trong đầu không ngừng chửi anh là một người đàn ông xấu tính.Thì ra anh cũng chẳng đàng hoàng như cô nghĩ.
“Gia Mỹ cởi đồ ra anh chẳng màn động lòng, nhưng em thử cởi đồ ra trước mặt anh xem…Anh sẽ khiến em, hôm sau không thể nào xuống giường được”
Vũ Hoàng Long gầm gừ, anh nói xong đã cúi đầu hôn từng chút lên da thịt của cô.Chiếc lưỡi ẩm ướt càn quét khắp nơi,mỗi một nơi anh đều để lại một dấu hôn ửng đỏ.
Dung Âm thở dốc, nhiệt độ căn phòng nóng đến mức dù đã bật điều hòa thì cơ thể cả hai cũng đang túa ra rất nhiều mồ hôi.
Cô rên nhẹ,hai tay nắm chặt ga giường, đầu nghiên về một bên hưởng thụ những cảm giác khoái lạc mà anh đang mang đến.
Hai đỉnh hồng cao vút đã được anh chăm sóc trong miệng của anh.Bàn tay anh phía dưới càng bá đạo, đã đi vào thám hiểm nơi tư mật mẫn cảm của cô.
“Tiểu Âm Nhi! Tại sao em lại xinh đẹp như thế…? Em đẹp hơn tất cả mọi người phụ nữ trên đời này”.
Dung Âm vừa mở mắt ra, thì cô bỗng chốc giựt mình khi anh từ lúc nào đã buông ra hai ngọn đồi của cô mà từ từ đi xuống giữa hai chân của cô với đôi mắt cháy bỏng muốn thiêu rụi cô.
“Long…!”
Dung Âm thở hỗn hển, bụng cũng co thấp dữ dội.
Dường như Vũ Hoàng Long đã không thể chừng chờ được nữa.Anh giữ lấy cô, liếm mạnh eo cô rồi từ từ rút đầu vào nơi tăm tối nhất.
Một giây sau,Dung Âm hét lên thật lớn.Hành động của anh như đã phá vỡ hình tượng dịu dàng của cô và cũng như là người đàn ông ôn nhu điềm đạm như anh.
Cả hai đều khao khát đối phương.
Hai chân cô bị anh mở rộng ra, tâm trí chỉ muốn hành hạ người con gái này thôi.
“Long…! Em … không thể chịu nổi nữa”
Cô thật sự muốn khóc, tại sao cảm giác này làm cho cô ham muốn thứ đó chứ.Nó như đang tẩy não cô…Cô muốn anh hãy làm gì đó giúp cho cô được hạ nhiệt nóng bên trong.
Vũ Hoàng Long bật cười,anh ngẩng đầu lên nhìn cô với ánh mắt cháy bỏng.
“Vợ yêu! Em muốn anh giúp sao?”
Dung Âm không suy nghĩ liền gật đầu lia lịa,nắm lấy tay anh.
“Ông xã…Em khó chịu lắm…” Câu nói câu dẫn của cô như đang chăm vào ngọn lửa trong người anh.
Vũ Hoàng Long rướn người lên hôn lên đôi môi của cô, khàn giọng nói.
“Em có yêu anh không?”
Dung Âm ôm lấy anh,cố gắng tiến lại gần anh hơn.Cô không chần chừ, gật đầu vừa nói.
“Em yêu anh…”
“Yêu anh như thế nào?”Vũ Hoàng Long hài lòng, nhưng vẫn hỏi cô lần nữa.
“Yêu anh mãi mãi, yêu anh đến kiếp sau”
“Ngoan lắm…Đáng được thưởng”.
Dứt lời,anh nâng người cô cao lên,tiến vào rất nhanh.Những lần trước anh còn có thể đợi cô thích ứng với người anh em của anh, rồi anh mới lại tiến sâu vào.Nhưng lần này anh không hề ngừng lại, thậm chí vừa vào anh đã di chuyển với vận tốc khủng khiếp.
Đôi môi của cô, anh cũng chẳng hề buông tha,anh cắn mút đến tê dại.Chẳng biết nét mặt cô là sự đau đớn hay sung sướng, nhưng quả thật anh không thể ngừng lại, càng lúc anh càng đâm sâu vào hạ thân cô.
Ngực cô lắc lư cũng khiến anh khó chịu,bàn tay anh sau đó cũng nắn bóp điên cuồng.Anh tàn phá cơ thể của cô, tất cả những gì của cô cũng là của anh.
Dung Âm chủ động rung chuyển theo anh, ở bên cạnh anh cô cảm thấy thật sự rất hạnh phúc.
“Ưhm… Ông xã… sâu quá…”Dung Âm chẳng biết là do anh nhấn vào quá sâu,hay là hôm nay cái thứ đó nó to hơn bình thường.Nhưng quả thật cô cảm nhận được nó gần như chạm vào tử cung của cô.
Vũ Hoàng Long đan tay vào tay cô,anh nhấp nháy cực mạnh khàn giọng hỏi.
“Nếu chúng ta sinh ra một đứa con thì sẽ như thế nào…Em yêu?”
Đầu óc Dung Âm cho dù có đang bay bổng thì cũng nghe được anh đang nói gì.
Bốn mắt nhìn nhau, Vũ Hoàng Long không nhịn được kéo cô ngồi dậy, ôm lấy cô.
“Anh biết em đang suy nghĩ gì…Em không tin tưởng anh cũng đúng…”Anh bất chợt ngập ngừng “Nếu em không muốn, thì… xem như anh chưa nói gì …”
Nói rồi anh định ôm cô đặt lại vị trí khi nãy, thì bất ngờ Dung Âm táo bạo đẩy mạnh anh xuống giường, cô bạo dạn ngồi trên người anh.
Mái tóc dài ướt đẫm xoã xuống lên trên ngực anh, đi cùng đôi môi nóng bỏng của cô.
Dung Âm cắn mạnh môi anh, nghiến răng nói.
“Nếu em không sinh con cho anh…thì anh sẽ ra ngoài làm bậy phải không?”
Vừa nói, cô vừa chủ động ở trên người anh di chuyển người anh em to lớn của anh tiến sâu vào người cô.
Vũ Hoàng Long ngỡ ngàng,anh còn nghĩ cô đang do dự không muốn sinh con cho anh.Thì ra trong đầu người con gái này lại suy nghĩ vớ vẩn về chuyện khác.
Anh kéo đầu cô xuống, hôn lên môi cô, cười lớn.
“Em sẽ sinh con cho anh sao?” Anh hỏi.
“Tất nhiên! Em không sinh thì ai sẽ sinh con cho anh… Là Gia Mỹ hay Sa Sa” Dung Âm thở dốc, sự căng chặt phía dưới đã rút cạn sức lực của cô.
Vũ Hoàng Long bật cười lớn, một giây sau đó anh xoay người đặt cô nằm dưới thân anh.Hai chân cô được anh mở rộng ra, lần này đến lượt anh chủ động tiến sâu một nơi chí mạng.
Dung Âm hét lên,bấu chặt vai anh.Nơi nào đó bên trong đang từ từ chảy ra.
“Ông xã…”
“Em chuẩn bị đi, hãy đón nhận tinh hoa của anh” Giọng anh khàn đặc, người con gái này khiến anh vừa thương vừa yêu.
Anh chẳng còn ân oán của ba cô mà trút lên cô.Anh biết anh sai lầm khi đi con đường này, đã bỏ lỡ cô nhiều năm.Từ bây giờ,anh và cô sẽ bắt đầu lại, một trang giấy mới sẽ được mở ra.
Dung Âm ôm lấy anh, cùng anh hưởng thụ phút giây hạnh phúc.
Chẳng biết sau này như thế nào, nhưng lần này cô tin tưởng anh.Tin anh sẽ thay đổi, sẽ không lừa dối cô.